Mục đích của việc kết hôn là xây dựng một gia đình hạnh phúc, vợ chồng cùng chung sống và nuôi dạy con cái đến tuổi trưởng thành. Tuy nhiên, không phải gia đình nào cũng đạt được đích đến như mong muốn, mà trong quá trình chung sống vì nhiều nguyên nhân mà phải chấm dứt quan hệ hôn nhân.
Hậu quả của việc ly hôn là các con chưa thành niên chỉ được sống với cha hoặc với mẹ. Vấn đề trách nhiệm của cha mẹ trong việc chăm sóc những đứa con chưa thành niên thì được giải quyết như thế nào.
Theo quy định của Luật HN&GĐ, vợ, chồng có quyền thỏa thuận về người trực tiếp nuôi con, nghĩa vụ, quyền của mỗi bên sau khi ly hôn đối với con; trường hợp không thỏa thuận được thì Tòa án quyết định giao con cho một bên trực tiếp nuôi căn cứ vào quyền lợi về mọi mặt của con; nếu con từ đủ 07 tuổi trở lên thì phải xem xét nguyện vọng của con.
Con dưới 36 tháng tuổi được giao cho mẹ trực tiếp nuôi, trừ trường hợp người mẹ không đủ điều kiện để trực tiếp trông nom, chăm sóc, nuôi dưỡng, giáo dục con hoặc cha mẹ có thỏa thuận khác phù hợp với lợi ích của con.
Như vậy, về nguyên tắc, việc nuôi con khi ly hôn trước hết do các bên thỏa thuận. Nếu không thỏa thuận được thì có thể yêu cầu Tòa án giải quyết, con dưới 36 tháng tuổi sẽ giao cho mẹ trực tiếp nuôi dưỡng. Tuy nhiên, để đảm bảo quyền lợi mọi mặt cho con, Tòa án sẽ xem xét các yếu tố khác để đưa ra quyết định sẽ giao con cho ai nuôi dưỡng như:
– Điều kiện về vật chất: Thu nhập, tài sản, chỗ ở có đáp ứng được nhu cầu tối thiểu về ăn, ở, sinh hoạt, điều kiện học tập của con.
– Điều kiện về tinh thần bao gồm: thời gian chăm sóc, dạy dỗ, giáo dục con, tình cảm đã dành cho con từ trước tới nay, điều kiện cho con vui chơi giải trí, nhân cách đạo đức, môi trường sống.
Do đó, không phải tất cả trường hợp con dưới 36 tháng tuổi khi ly hôn mẹ sẽ được nuôi, nếu mẹ không đủ điều kiện, thì con sẽ được giao cho cha nuôi dưỡng.